Nhân dịp tháng Mân Côi, chúng tôi xin hân hạnh giới thiệu đến quý vị bài thơ có tựa đề: “Về Với Mẹ Hiền” của tác giả Gioan Baotixita Phạm Văn Đài, dưới bút danh Nhà Quê; Nội dung có đoạn mô tả vị trí địa lý của Đài Đức Mẹ giáo khu Mân Côi, và nói lên lòng tín thác, cậy trông vào sự che chở của Mẹ.
VỀ VỚI MẸ HIỀN
Kính dâng Đức Mẹ Mân Côi
Giang tay đón những đàn con
Một thời trôi nổi khắp nơi tụ về
Mẹ hiền như thể Mẹ quê
Ngày đêm trông ngóng con về Mẹ vui
Con từ ở chốn xa xôi
Về vùng đất lạ xa rời quê hương
Trước sau chẳng mấy người thương
Chẳng nơi kinh kệ khói hương vẫn thường
Rồi ngày Mẹ đến đoái thương
Chọn khu đất hẹp con đường quanh co
Đường còn lởm chởm đá to
Đầu che phủ kín thâm u lá dầy
Hình như Mẹ muốn ở đây
Chọn đời trôi nổi xum vầy với con
Chọn đàn con vẫn trông chờ
Chọn nơi Mẹ đứng: bến bờ bình an
Giang tay che chở địa cầu
Đưa chân đạp nát rắn đầu Satan
Vũ khí Mẹ đã sẵn sàng
Cho con Thánh Giá với tràng Mân Côi
Cho con thêm sức vào đời
Cho con nhẹ gánh một thời nổi trôi
Cho con tìm thấy niềm vui
Bên đài tiếng hát hương kinh những chiều
Nén hương tựa nén hương yêu
Lời kinh như thể nỗi niềm con thơ
Hoa kia xúm xít trông chờ
Cùng cây nến thắp sáng lòng cậy trông
Chúng con nay đã thỏa lòng
Đất xa lạ bỗng nảy mầm yêu thương
Người dưng nước lã vẫn thường
Bây giờ một Mẹ tình thương một nhà
Nhắn ai vất vả lầm than
Nhắn ai đời vẫn đắng cay muộn phiền
Đừng quên về chốn bình yên
Mẹ Mân Côi mắt dịu hiền tìm con.
Tháng 10 – 2014
Nhà Quê
Số lượt truy cập: (2)